Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

Sự Thật




Khi tôi tròn bảy tuổi.

Món quà mà ba tôi dành cho tôi trong sinh nhật, là ba tôi đưa tôi đi xem một bộ phim hoạt hình mà tôi hằng mong ước.
         
Ba tôi dắt tay tôi tiến lại gần quầy vé: “ Anh cho tôi hỏi một chiếc vé giá bao nhiêu ?” Người bán vé trả lời: “ Năm mươi đồng dành cho người lớn và trẻ em trên sáu tuổi. Nếu con trai anh chỉ mới sáu tuổi hoặc nhỏ hơn thì không cần phải mua vé”.
          Ba cuối xuống nói nhỏ với tôi: “ Con trai, hôm nay là ngày con chính thức bước sang tuổi thứ bảy vậy thì con phải mua vé thôi, phải không nào?”. Nói rồi ba tôi quay sang người bán vé: “ Anh cho tôi hai vé ”.
          Người bán vé thoáng ngạc nhiên, sau khi đưa vé cho ba tôi anh liền hỏi: “ Ông mới trúng số hay sao thưa ông? Đáng lẽ ông có thể nói với tôi rằng con trai ông mới lên sáu, như vậy có thể tiết kiệm được năm mươi đồng. Làm sao mà tôi phân biệt được đứa bé sáu hay bảy tuổi cơ chứ ?”.

          Ba tôi trả lời: “ Có lẽ điều anh nói là đúng đấy, anh bạn trẻ ạ. Anh không thể nhận ra điều khác biệt, nhưng con trai tôi thì có”.

                                                                                Nguyên Niệm ( NN) Sưu tầm


          Trong tổ chức GĐPT  Điều luật thứ 4: “ Phật tử trong sạch từ thể chất đến tinh thần, từ lời nói đến việc làm”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét